lớp 9C_THCS Anh Sơn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
lớp 9C_THCS Anh Sơn

là nơi trò chuyện trao đổi của các member9C
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Similar topics
Latest topics
» =.= =.= =.= =.=
CHUONG IV: An han EmptySat Dec 21, 2013 10:06 pm by nhoc_lun

» forum lớp đang tàn
CHUONG IV: An han EmptyWed Apr 04, 2012 8:11 pm by bẹp_na

» Cám ơn vì Mẹ đến bên con ...!!!!!!!!
CHUONG IV: An han EmptyThu Nov 10, 2011 5:38 pm by Zik-Sky

» [Phải đi chứ](copy and paste x2)
CHUONG IV: An han EmptyFri Oct 28, 2011 6:20 pm by Zik-Sky

» GỬI NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI YÊU
CHUONG IV: An han EmptyFri Oct 28, 2011 6:07 pm by Zik-Sky

» nho" lop"!
CHUONG IV: An han EmptySat Aug 13, 2011 6:54 pm by moon+soon

» Học tiếng Nhật - Top Globis
CHUONG IV: An han EmptySat Aug 13, 2011 1:36 pm by tuquynh

» Khai giảng lớp đàm thoại sơ trung cấp tại Top Globis
CHUONG IV: An han EmptyMon Jun 20, 2011 9:06 pm by cua_ú

» Tiếng Nhật online xu thế mới của thời đại- Top Globis
CHUONG IV: An han EmptySat Jun 18, 2011 2:34 pm by tuquynh

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Diễn Đàn
Affiliates
free forum


 

 CHUONG IV: An han

Go down 
Tác giảThông điệp
white_snow
1
white_snow


Tổng số bài gửi : 64
Join date : 07/02/2010
Age : 28
Đến từ : Anh son

CHUONG IV: An han Empty
Bài gửiTiêu đề: CHUONG IV: An han   CHUONG IV: An han EmptySun May 02, 2010 5:31 pm

Trường trung học Seiryou nơi tôi học có trồng một loại cây tên là thanh yên từ Trung Quốc.

Chiều nay, lúc đang nhặt cỏ dại xung quanh những cây ấy, có một số bạn đã cười nhạo cách đi đứng của tôi.

“Đi kiểu gì thế nhỉ?”

“Trông như bọn con nít mẫu giáo ấy !”

“Dáng hăm hở nhỉ, giống chữ bát quá!”

Bọn họ đã nói cười, chế nhạo tôi hết mức có thể làm tôi chỉ chực òa khóc. Tất nhiên, tôi đã lờ họ đi. Bởi nếu không đại dương trong tôi sẽ vỡ òa cuốn phăng mọi thứ đi mất. Phải thật cứng rắn để không được khóc.

May mắn và kì lạ, tôi đã có thể không để nước mắt rơi ...


----------------------


Hôm nay có một chuyện rất bực mình xảy ra.

Khi đến giờ Thể Dục, tôi thay đồ và xuống sân tập
Giáo viên nói, “Hôm nay chúng ta sẽ chạy 1km khởi động. Sau đó sẽ là bài kiểm tra đầu vào môn Bóng rổ.”

Tim tôi như đánh “thùng” một cái. Chạy, kiểm tra ... làm sao tôi có thể làm hết được.

“Kitou em mệt à ?”

Tôi vừa khẽ gật đầu thì thầy giáo nói tiếp, “Ồ, thế thì em có thể về nghỉ ở văn phòng với O-san.” (O-san hôm nay quên đồng phục thể dục nên bị phạt ở đó)

Đến đây thì ngay lập tức, lũ bạn cùng lớp tôi nhao nhao lên,

“Aww học nhóm kìa, đôi bạn cùng tiến”

“Thật may mắn, tớ luôn muốn được nghỉ ngơi trong văn phòng thầy giáo.”

Cả người tôi như sôi lên giận dữ.

“Nếu các bạn muốn được ở văn phòng thầy giáo, tôi sẵn sàng đổi chỗ với các bạn”. Tôi muốn hoán đổi thân thể với bọn họ, dù chỉ là một ngày, để họ có thể hiểu được cảm giác của một người khi không thể làm những gì họ muốn.

Hàng ngày, mỗi khi tôi đi đến trường, trong từng bước tôi đi, qua từng cử động, tôi cảm thấy thân thể mình ngày một không vững nữa, như có cái gì đó gãy vụn ở bên trong. Tôi cảm thấy rất tủi thân và xấu hổ khi mình không làm được những việc đơn giản mà người khác có thể làm được. Những người khác sẽ chẳng có thể hiểu được nếu không có sự trải nghiệm với chính bản thân họ, còn tôi , tôi chỉ mong có được sự cảm thông và chia sẻ.

Nhưng họ không biết gì hết, thậm chí , với cả tôi , tôi cũng chỉ nhận ra khi những điều đó xảy đến với mình.


---------------


Cảm lạnh


Tôi đoán hình như mình bị cảm lạnh. Người tôi hơi nóng, nhưng tôi không thấy khó chịu trái lại còn thèm ăn nữa. Mặc dù bây giờ tôi không còn tin vào cơ thể mình nữa.

Tôi muốn có một chiếc nhiệt kế ( do cái trước tôi đã làm gãy rồi) để kiểm tra thân nhiệt của mình thường xuyên. Tôi đã hỏi Ba , “Aya của ba bị ốm nè, ba cho con chút tiền nhé . Khi nào con lớn, có công việc, con sẽ chăm sóc ba mẹ chu đáo như những gì ba chăm sóc bọn con.”
....

Khi lên giường ngủ, tôi đã nghĩ rất nhiều.
Về những điều mà thầy giáo đã nói về tôi.
Hãy vui lên có thể làm tôi tốt hơn, vì nó sẽ giúp tôi thành con người mạnh mẽ hơn.
Việc học ở trường Trung học thật không quá khó để vượt qua, chỉ cần tôi cố gắng từng chút, từng chút một, qua từng ngày. Sẽ không là quá trễ, nếu tôi bắt đầu từ bây giờ. Tôi sẽ thực sự cố gắng.

... nhưng, không thể không tránh khỏi, sức khỏe tệ hại đang làm tôi lo lắng ngày càng nhiều.

“Đừng khóc, nhóc ơi, đừng khóc” , thời gian qua đi cũng là lúc con người trưởng thành. Nếu tôi có thể vượt qua , thì những buổi sáng bình yên đầy nắng, chim ca và hương hoa đang chờ tôi phía trước.

Tôi tự hỏi hạnh phúc là gì.
Tôi tự hỏi hạnh phúc ở nơi đâu.

“Aya, bây giờ mày có hạnh phúc không?”
“Tất nhiên không, tôi đang ở trong địa ngục đầy ắp khổ đau, của cả tinh thần và thể xác ...”

Nhưng có một sự thật rằng ...

Cô hề vẫn khóc sau khi đã cười rồi.
Về Đầu Trang Go down
 
CHUONG IV: An han
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» CHUONG II: Dau hieu
» CHUONG III:kiem tra suc khoe

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
lớp 9C_THCS Anh Sơn :: Your first category :: trao đổi-
Chuyển đến